Em đang dệt cho mình những ước mơ
Có nắng hồng ban mai dịu dàng mỗi sớm
Gõ cửa phòng Em với nụ hôn nhè nhẹ
Và đón Em bằng một ngày mới bình yên
Em đang dệt cho mình một cõi thần tiên
Có ông Hoàng là Anh ,còn Em bà chúa
Một thế giới mênh mông chỉ riêng hai đứa
Đưa nhau về chọn bến của tình yêu
Em vẫn dệt nên mỗi sớm mỗi chiều
Chỉ có Em thôi ,bên Anh là mãi mãi
Lá vàng rơi không làm Em se lại
Có Anh rồi sợ gì khắc khoải mùa thu
Và cơn gió chiều lại cứ vi vu
Du Em vào bến mơ không không tỉnh giấc
Ừ ...dù biết đó là cơn ảo ảnh...
Nhưng cứ mơ hoài cho hạnh phúc đến trong mơ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét