Anh từng hỏi em có mượn bờ vai khi khóc
Em đã trả lời em không khóc bao giờ
Vì em không cần tựa bờ vai một lúc
Đó là lời nói dối chân thật phải không anh?
Em muốn đuợc cùng anh về phía trời xanh
Sao ao ước đơn sơ anh chẳng thể
Nắm tay em, cùng bước, cùng sẻ chia
Em biết rồi, anh sợ… sợ hạnh phúc mong manh
Nếu anh đã là người không dám bước
Sao anh lại trêu làm em rơi nước mắt
Giờ em khóc, bờ vai anh đi mất
Bỏ mặc em, bỏ mặc mùa đông
Rồi một ngày em chẳng nhớ mong
Anh trở về mang bờ vai rất rộng
Em lại nói rằng em không đợi
Nhưng anh có biết em đang lau nước mắt?
Tv
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét