Anh là thi sĩ của lòng em,
Những buổi chiều êm rợp bóng đêm,
Tay nắm trong tay mình dạo phố,
Tình yêu nào phải lá bên thềm...
Anh là thi sĩ của hồn em,
Những lúc hoàng hôn xuống phố đêm,
Ánh mắt bờ môi, tình mong đợi
Công viên Đồ Chiểu...ngón tay mềm!
Anh là thi sĩ của tình em,
Những lúc chiều mưa xỏa phố đêm,
Quán vắng cà phê mình đắm đuối...
Bassac mù sương lượn sóng êm!
.............. ....bạn em..............................
Em cũng là thi sĩ của tình anh
Giữa Hà Nội mà đâu cần Bassac
Em vẫn nhớ những chiều vàng nắng
Bên anh rồi, em thấy cả trời xanh
Tình em xanh, đâu phải lá trên cành
Trong thơ em mầm chồi nở biếc
Có lẽ nào anh đã đành quên…
Những nẻo đường, tay nắm bàn tay
Em cũng là thi sĩ nồng say
Len hồn anh trong từng giấc ngủ
Những nụ hôn bao lần ấp ủ
Có khi nào anh nhớ ngày xưa?
Em vẫn nơi đây – Hà Nội mơ
Còn anh Bassac những đợi chờ
Yêu anh, em gửi thơ qua gió
Mang đến tình anh những mặn mà...
thơ em
Một người bạn đã tặng em một bài thơ, đáp lại tấm chân tình của anh ấy em cũng viết tặng lại. (Nhưng tất nhiên nhân vật trong hai bài thơ này không phải em và anh ấy)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét