Cún yêu




......

Thứ Tư, 2 tháng 1, 2013

-+-Lang thang-+-

Ngày hôm qua mình cứ đi lang thang các Blog, cứ đi và đi thôi. Xuất phát từ một Blog rùi vô danh sách bạn bè của nta, thấy thích cái tên nào thì vào coi xem sao (Blog lạ). Nhưng chỉ chọn một người trong danh sách đó thôi. Và cứ như thế, mình đi đọc bài và comment vài câu. Nhưng ...đến 3 lần rồi đều không còn để lựa chọn bước tiếp....Lần thứ nhất, người đó không có danh sách bạn bè, mình quay lại chọn người khác. Tiếp tục đi..Blog đã bị đóng cửa...mình lại quay lại để chọn..Và đến người thứ 3 thì cũng lại ko có danh sách bạn bè...
Thế là mình quyết định quay về Blog của mình....nơi chứa đựng và cất giấu cảm xúc của Promise_me


Mình cứ nghĩ đi là sẽ đến, cứ hi vọng vào những điều tốt đẹp, sẽ phải đi được rất lâu nhưng rồi sự thật đâu phải như vậy. 3 lần không thể chọn được người nào trong danh sách bạn bè nữa. Thế nên mình hiểu rằng phải biết chấp nhận và đối diện với thực tại, với những gì đang xảy ra trước mắt mình. Giống như trong cuộc sống Càng hi vọng và đặt nhiều niềm tin thì sẽ có ngày có thể bạn sẽ thất vọng về nó nhưng hãy lạc quan lên nhé.
Nhưng không phải vì thế mà mình buồn đâu, lòng cũng thấy vui lắm
. Đi comment và gửi đi những lời chúc, mình lại nhận được những lời chúc vui vẻ của mọi người
. Dù là những người xa lạ nhưng lòng mình thấy vui. Cho đi yêu thương sẽ nhận lại được yêu thương, dù có thể ta sẽ ko nhận lại đc ngay lúc đó, dù có thể ko phải nhận lại từ chính người ta cho đi yêu thương...nhưng nó sẽ giúp ta rất nhiều đó bạn ạ...Giống như hôm kia bạn mình buồn vì chuyện TC, mình khuyên nó một thôi một hồi nó cũng hiểu ra...Và hôm qua, một đứa bạn khác của mình qua thăm mình và  lại mua kẹo cho mình ăn. Vui ghê


Cuộc sống là thế giới muôn màu sắc, đắng cay - ngọt bùi đều có... Và không phải lúc nào trên đường đời đều trải hoa hồng cho mình hay bạn bước đi. Sẽ có những khó khăn, thử thách, và chông gai để từ đó thấy trân trọng và nâng niu những gì đang có hơn thật nhiều...Con đường bằng phẳng toàn màu hồng, bạn có muốn mình bước đi trên đó không?
Hãy chọn mỗi thứ một chút bạn nhé để ta thấy cuộc sống ý nghĩa hơn thật nhiều. Giống như khi còn nhỏ, mình nghĩ sau này lớn lên, mình yêu ai sẽ lấy người ấy, nhưng không phải vậy... Cái gì dễ đến rồi lại dễ đi và tuột khỏi tầm tay, mối tình đầu đã qua đi nhanh chóng trong sự ngỡ ngàng...Cứ ngỡ là tốt đẹp nhưng mà vẫn rời xa đó thôi....
Bao nhiêu nắng để làm khô một dòng sông ?
Bao nhiêu mưa để cuốn trôi một sa mạc ?
Bao nhiêu đêm để giết chết một nỗi nhớ ?
Bao nhiêu cái hôn để đong đầy một tình yêu?
Bao nhiêu cái nắm tay để xóa bỏ khoảng cách ?
Bao nhiêu cái ôm để thấy ta trưởng thành ?
Bao nhiêu lời nói mới làm em hiểu anh ?
Bao nhiêu nước mắt để được tha thứ ?
Bao nhiêu nụ cười để làm vơi khắc khoải ?
Bao nhiêu im lặng để biết ta là của nhau ?
Bao nhiêu chờ đợi để đổi lấy một lời ….yêu?

Thật là khó bạn nhỉ?
Ngày hôm nay mình lại lang thang và bắt gặp một niềm vui. Bài viết của mình có trên Vietnamnet. Chẳng hiểu sao nó lại có trên đó. ...Cơn mưa trong lòng nó. Một bài viết của mình cũng lâu lâu rùi...Đọc lại mà sao nó giống tâm trạng mình lúc này thế....
Uploadanh.com
Mình muốn có một cơn mưa, một cơn mưa thật lớn giữa đầu đông giá lạnh này. Được Ngắm nhìn những giọt mưa gọi nhau vội vàng trút xuống, tiếng ầm ĩ xối xã, tiếng nhẹ nhàng tí tách làm mình cứ muốn đổ ào vào đấy, cứ muốn tan ra trong ấy, để trở thành những giọt mưa, chỉ là những giọt mưa bé nhỏ mà thôi .. Mưa, mình vẫn thích đi dưới những cơn mưa…Cơn mưa rào của buổi chiều xối xả, mình muốn mình được nắm một chiếc ô, nhè nhẹ bước đi dưới cơn mưa đó... Chỉ những bước chân nhẹ nhàng thôi để mình  cảm nhận được cái rét lạnh trong gió, cái cô đơn trong chiều mưa, cái trống trải, chới với giữa cuộc đời tập nập ngược xuôi…Mưa.. mình thích nhìn mưa...
Mưa ...!
Tôi chẳng biết bao giờ mưa mới đến
Mà trong tôi đã rạo rực mưa rồi
Mưa quay cuồng, mưa day dứt lòng tôi
Mưa ấm lạ, mưa thấm vào tiềm thức
Có những đêm mơ màng, mưa lách tách
Hạt mưa nào nhẹ bước đến bên tôi
Tôi giật mình thấy rung động làn môi
Và xao xuyến nhìn mưa tuôn rào rạt
Mưa có biết giờ đây tôi khao khát
Biến thành mây, thành gió hay bão giông
Mưa có biết giữa trời chiều bát ngát
Tôi nhớ mưa, mưa có nhớ gì không
Có những lúc lòng tôi đầy nắng hạn
Mưa nghĩ gì sao chẳng thấy mưa rơi
Để cho tôi ấm áp một khoảng trời
Trong ánh chớp, mắt sáng ngời hai phía

Nhớ lại lời comment của Anh Vacxin một người bạn trong blog của mình:
Mưa ... sau nhiều ngày gần như muốn khô khốc con người ra, cuối cùng trời cũng đã mưa. Mưa không nhiều, nhưng cũng đủ để mình có chút gì đó không yên muốn bộc lộ suy nghĩ bản thân ra...
          Nghĩ về tương lai, đôi khi thấy nó không đến nỗi tệ nhưng thỉnh thoảng nhìn lại thấy nó mờ mịt như chìm giữa sương mù ...
           Nghĩ về anh, mình với anh có bước tiếp được với nhau không ? Đó là câu trả lời chưa có kết quả ...
Nghĩ về bạn bè, tự hỏi chừng vài năm nữa chúng ta có còn là bạn thân khi mỗi đứa đều phải lo lắng cho cuộc sống riêng ...
          Nghĩ về gia đình, mình sợ khi mất đi những người thân bên cạnh. Sợ lắm ...
          Nghĩ về xã hội, mình như ngọn cỏ khô xoay theo gió không biết định hình mình ra sao ...
          Nghĩ về bóng tối, là những lúc mình đối mặt với những điều sâu kín nhất ...
          Nghĩ về đam mê, mình chỉ biết không dễ dàng gì mình bỏ cuộc với những gì mình quyết gắn bó ...
          Nghĩ về mưa, mình thấy cảm nhận được thêm nhiều điều "nghĩ về ..." hơn nữa ...
           Không sao, chỉ là cảm xúc thoáng qua khi nghĩ về ... điều gì đó. Mình sẽ không chùn bước dù có chuyện gì xảy ra ... cố gắng bằng tất cả khả năng của mình ... mình có thể làm được mà ... mình tin thế. Vì bên mình luôn có gia đình, bạn bè, cộng đồng Plus ... và nhiều điều đáng quí hơn thế nữa. Chẳng có lí do gì để mình phải đổ gục cả ... Try It All My Own ...
Đôi khi lang thang một chút cũng hay, lang thang trên con đường với 2 hàng cây, những chiếc lá vàng rơi xuống. Khẽ nhặt một chiếc lá lên, tự nhủ: Ồh, Thu đã sắp qua rồi đậy.
Lang thang để ta nhận ra nhiều điều trong cuộc sống này, một chút vô tình, một chút hững hờ để ta thấy sao mà cần đến thế
Lang thang để ta thấy những đứa bé ăn xin thật nghèo khổ, cho nó mấy đồng lẻ mà lòng mình ấm áp, nhận lời cảm ơn rồi nhìn nó chạy đi; những chị, nhưng cô lao công quét rác ngày ngày. Họ giúp ích cho đời rất nhiều, mà lại bị người ta coi thường. Hãy nhìn và cảm nhận, cảm giác lúc con cái họ được nhận giấy báo đỗ đại học, những nụ cười hạnh phúc lắm và niềm tin vào một ngày mai, một ngày mai con cái họ sẽ khác..Sẽ không còn vất vả như họ nữa.
Lang thang để thấy rằng, mọi thứ thay đổi nhanh thật.  Nhà cửa, đường phố ngày một khác. Ta thấy mình già đi, thấy rằng mình phải cố gắng thật nhiều mới có thể bắt kịp được cuộc sống...Kiến thức, tri thức ta còn thiếu nhiều lắm có biết không?
Lang thang giữa chiều đông, để bàn tay không còn lạnh lẽo nữa mà được nắm chặt bởi một bàn tay thật ấm áp...

...........
Lang thang để thấy lòng mình thật bình yên
Uh, lang thang...mình lang thang.....
Một chiều đầu thu Ấm áp yêu thương!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét